Đừng đợi một lời mời chính thức mới làm điều đó mà hãy quyết định ngay bây giờ rằng cuộc sống của bạn sẽ tốt hơn nếu bạn chọn suy nghĩ theo những cách chúng tôi miêu tả và trình bày trong sách này, thay vì cứ suy nghĩ theo cách tự hủy hoại như trước đây. Bảy năm sau, đúng thời điểm thị trường bất động sản đang sôi sục, Sue bán căn nhà đó với giá hơn 600. Khi các triệu phú này bị sa sút về tiền bạc, họ thường nhanh
Trong khi đó, các nhà triệu phú lại háo hức tham gia. Ai mà biết được, có thể đó là một câu hỏi khó tìm lời giải theo kiểu “con gà hay quả trứng có trước”: Bởi quá túng quẫn nên họ căm ghét người giàu, hay do oán giận người giàu nên họ túng quẫn? Theo tôi thì chẳng mấy ai quan tâm điều đó. Tôi nói chương trình đào tạo của tôi dành cho những người muốn đạt đến tiềm lực tài chính cao nhất của mình, và tôi hỏi ông đã bao giờ cân nhắc việc tại sao ông bị “kẹt” ở mức thu nhập nửa triệu đô-la chưa.
Hãy viết và gửi thư hoặc email cho một người thành công trong bất cứ lĩnh vực nào mà bạn biết (không nhất thiết phải là người quen), nói cho họ biết bạn ngưỡng mộ họ thế nào và hãy khen ngợi những thành tựu mà họ đạt được. Giờ người thứ hai đã có 5 đô-la và anh ta lại dùng 5 đô-la này để mua, một bìa hồ sơ chẳng hạn, từ người thứ ba. Cô sống giản dị như những người dân địa phương, chứ không phải theo kiểu khách du lịch nên hầu như cô không mấy khi tiêu đến tiền.
Điều này khiến cho sự hợp tác trở nên hiệu quả. Vậy bạn là ai? Bạn suy nghĩ như thế nào? Niềm tin của bạn là gì? Thói quen và cá tính của bạn ra sao? Bạn thật sự cảm nhận như thế nào về bản thân? Bạn tự tin đến mức nào? Bạn có hòa hợp với những người xung quanh hay không? Bạn tin tưởng vào người khác ở mức độ nào? Bạn có thực sự cảm thấy mình xứng đáng giàu có? Bạn có khả năng hành động bất chấp nỗi sợ hãi, lo lắng, bất tiện không? Bạn có thể hành động ngay cả khi tâm trạng không được thoải mái lắm? Nếu bạn thấy một người có căn nhà đẹp, hãy chúc phúc cho người ấy và căn nhà ấy.
Mình phải có cả hai!”. Thứ nhất, chỉ những người nghèo mới nói vậy. Bạn có hiểu lập luận của tôi chứ? Khi sự thoải mái được bạn ưu tiên, nghĩa là bạn đang lệ thuộc vào nỗi sợ hãi của mình đấy.
Giả sử bạn đang kinh doanh bút bi và bạn nhận được đơn hàng 50. Hãy tập trung vào cả bốn ẩn số của phương trình tổng tài sản là nâng cao thu nhập, tăng cường tiết kiệm, gia tăng kết quả đầu tư và cắt giảm chi phí sinh hoạt bằng cách đơn giản hóa lối sống của bạn. Vậy là thay vì mua một căn nhà mới, cô chuyển đến sống với người chị gái.
Nói một cách hình tượng, bộ óc của bạn không gì khác hơn là một chiếc tủ hồ sơ thật lớn, tương tự những chiếc tủ hồ sơ mà bạn thấy ở văn phòng hay trong nhà bạn. Không, sự việc không thể diễn ra như thế. Muốn cực này tồn tại thì bắt buộc cực kia phải tồn tại.
Bạn sẽ không học “làm thế nào” để trở thành một chiến binh được giác ngộ mà bạn sẽ được thực hành để trở thành người như thế. Tôi đã làm theo đúng như vậy. Người nghèo khó và thất bại có thiên hướng tập trung vào chính vấn đề.
Nếu bạn không hoàn toàn thỏa mãn với thu nhập của bạn, nếu bạn không hài lòng 100% về giá trị ròng thu được, nếu bạn căng thẳng hoặc muốn phát điên, nếu bạn làm việc cật lực mà không thăng tiến, nếu bạn không khai thác hết tiềm năng của chính mình, vậy thì đã đến lúc dành cho những cách nghĩ mới và chiến lược khác biệt. Tôi khuyên rằng bạn nên nói to những lời tuyên bố của mình một cách mạnh mẽ vào mỗi buổi sáng và buổi tối. Họ không đi ăn uống ở nhà hàng, không mua những
Tôi thật lòng khuyên bạn hãy xua đi cái ý nghĩ hoang đường rằng dù dưới bất kỳ hình thức nào thì tiền bạc cũng là thứ tệ hại, hay bạn sẽ bớt “tốt bụng” hơn hay ít “trong sạch” hơn nếu bạn giàu có. Bao nhiêu tiền làm ra, họ đều tiêu sạch. là họ cứ phải làm việc cật lực suốt cuộc đời.